[Cảm nhận] Anime “Shigatsu wa Kimi no Uso” – Bản giao hưởng rực rỡ sắc màu

1257798871309782118

Tên phim: Shigatsu wa Kimi no Uso (Your Lie In April)

Thể loại: anime, âm nhạc, học đường, lãng mạn

Nguyên tác: manga Shigatsu wa Kimi no Uso của Arakawa Naoshi

Đạo diễn: Kyohei Ishiguro

Âm nhạc: Masaru Yokoyama

Studio: A-1 Pictures

Số tập: 22 + OVA

Năm phát hành: 2014

Quốc gia: Nhật Bản

“I met the girl under full bloomed cherry blossoms and my fate has begun to change”

shigatsu-wa-kimi-no-uso-2

Có lẽ phải rất lâu rồi, khi xem một bộ phim, tôi mới lại có cảm giác thích thú và choáng ngợp đến như vậy. Cảm giác không thể rời mắt khỏi màn hình, liên tục ngỡ ngàng, trầm trồ và không thể dừng lại,… Dường như ánh mắt tôi cũng trở nên rực rỡ và sáng lấp lánh giống như những hình ảnh đang hiện ra trước mắt. Your Lie In April đã mang lại cho tôi những cảm giác tuyệt vời ấy.

Từ âm nhạc đến hình ảnh, màu sắc, nhân vật,… tất cả có thể gói gọn trong một từ ĐẸP. Khác với khung cảnh mưa đẹp nhưng buồn trong The Garden Of Words, khung cảnh trong Your Lie In April lại sáng lấp lánh, lung linh rực rỡ, ấm áp và tràn đầy sắc màu.

Các bài hát mở đầu, kết thúc cũng như các giai điệu piano, violin trong anime đều rất hay, rực rỡ và choáng ngợp. Từng nốt nhạc, từng giai điệu ngân lên, mang theo bao cảm xúc, tâm tư của nhân vật. Những bản nhạc như chứa chan cả tâm hồn của họ.

Bộ phim tràn ngập sắc nắng vàng rực rỡ, sắc hồng lung linh huyền ảo của hoa anh đào và sắc màu lấp lánh diệu kì của bầu trời đầy sao. Phim đã thể hiện thành công sự tương phản giữa gam màu u tối, đơn sắc vây quanh Kousei trước khi cậu gặp Kaori và gam màu rực rỡ, đa sắc tràn ngập cuộc sống của cậu từ ngày cậu gặp cô. Your Lie In April cũng khéo léo khắc hoạ hình ảnh cây đàn piano, violin và những người nghệ sĩ tài năng nhiệt huyết. Giọt mồ hôi rơi, đôi mắt lấp lánh, nụ cười, những giọt nước mắt hạnh phúc của họ khi cống hiến trước khán giả hay ánh đèn sân khấu rực rỡ,… đều được đặc tả tỉ mỉ, chi tiết.

shigatsu-wa-kimi-no-uso-episode-22-21

Your Lie In April được lấp đầy bởi các ngôn từ đậm chất thơ nhưng cũng không kém phần sâu sắc cùng những ví von và trích dẫn thú vị. Đóng góp vào thành công của phim còn là cách xây dựng các nhân vật. Hình tượng nhân vật được xây dựng mới mẻ và không giống các khuôn mẫu thông thường. Giọng lồng tiếng đã thể hiện thành công những cảm xúc, tâm tư và tính cách từng nhân vật. Các đoạn độc thoại nội tâm của nhân vật rất nhẹ nhàng, sâu lắng và chân thành.

Âm nhạc là chủ đề chính của bộ phim. Âm nhạc hiện lên với những vẻ đẹp vốn có, đi vào cuộc sống của các nhân vật và thay đổi họ. Âm nhạc hình thành là nhờ những nốt nhạc và bản nhạc. Nhưng âm nhạc không hề bị trói buộc trong những bản nhạc như nhiều người vẫn nghĩ. “Bản thân âm nhạc đã tự do rồi” (Kaori) Những người nghệ sĩ chơi âm nhạc mang sự tự do sẽ tự giải phóng chính mình, chính cảm xúc, cái tôi của mình và sẽ không bị trói buộc bởi bản nhạc hay nốt nhạc. Họ sẽ được “tự do”. Có lẽ vì điều này mà Seto-san nói với Kousei rằng: “Cô nghĩ không thể nghe được nốt nhạc là một món quà”

MUSIC

Những người nghệ sĩ chơi piano và violin là những ngôi sao toả sáng giữa bầu trời đêm. Nhỏ bé, nhưng rực rỡ. Và sáng lung linh. Âm nhạc là đam mê, là cuộc sống của những người nhạc công ấy. Âm nhạc là tất cả những gì họ có. Khi những người nghệ sĩ ấy lướt tay trên phím đàn piano hay kéo vĩ của cây đàn violin, từng phím đàn, từng nốt nhạc như toả sáng. Với âm nhạc kì diệu của mình, những người nhạc công tài năng sẽ cuốn khán giả vào giai điệu của họ, theo dòng cảm xúc đầy màu sắc cùng những câu chuyện của riêng họ. Âm nhạc sẽ kết nối những người nghệ sĩ với khán giả, với những đối thủ, với bạn bè, gia đình và với cả thế giới. Khi những nốt nhạc ngân lên, tất cả chúng ta sẽ cùng chia sẻ một cảm xúc, cùng hoà chung vào thế giới âm nhạc đầy màu sắc của người nhạc công và cùng lưu giữ trong tim những khoảnh khắc tuyệt vời đáng nhớ. Bởi “Lúc ta có thể chia sẻ âm nhạc với rất nhiều người, lúc âm nhạc chạm được đến rất nhiều người, lúc những con tim chạm lấy nhau… Cũng là lúc âm nhạc có thể vượt qua lời nói.” (Kousei)

JeHQH

Để đứng trên sân khấu biểu diễn, cống hiến hết mình cho âm nhạc, những người nhạc công ấy đều có những lí do, mục tiêu và động lực riêng. Những người nhạc công khao khát được thể hiện mình trên sân khấu. Tuy trước khi biểu diễn, tất cả mọi người đều run sợ, nhưng họ vẫn tiếp tục tiến bước. “Có lẽ trước mặt chúng ta chỉ là một màu đen thăm thẳm, nhưng chúng ta vẫn sẽ tiến lên và đặt niềm tin của chúng ta vào những ngôi sao để rọi sáng con đường, dù chỉ một chút thôi.” (Kaori) Họ chơi nhạc bởi họ muốn được ghi nhớ mãi trong lòng những người biết đến họ, trong lòng những người đã lắng nghe âm nhạc của họ, giống như lời Kaori nói: “Chúng ta có thể không biến nó thành một buổi biểu diễn thoả mãn được. Nhưng chúng ta sẽ chơi, miễn là còn cơ hội. Nếu còn có người nghe, thì tôi sẽ chơi hết mình, để những ai đã lắng nghe sẽ không bao giờ quên được tôi, và tôi sẽ sống mãi trong tim họ. Đó là lí do mà tôi tồn tại. Tôi là một nhạc công!”

Họ chơi nhạc cũng bởi họ muốn sống trong khoảnh khắc được khán giả hò reo, vỗ tay; khoảnh khắc mà âm nhạc của họ chạm được đến khán giả; khoảnh khắc mà bao công sức, nhọc nhằn của người nhạc công được đền đáp; khoảnh khắc sẽ khắc sâu trong tim họ suốt cuộc đời. “Có một khoảnh khắc khiến ta cảm thấy sự thanh thản. Lo âu, gào thét, đau khổ,… biết bao tháng ngày ta cắn răng chịu đựng… Có một giây phút chúng ta được đền đáp vì tất cả những điều đó.” (Seto-san)

scenary

Trước kia, Kousei chơi piano là vì mẹ. Cậu muốn mẹ mình được hạnh phúc, muốn mẹ sẽ khỏi bệnh. Vì vậy, khi mẹ cậu mất, Kousei không còn biết nương tựa vào điều gì, cậu luôn bị ám ảnh bởi quá khứ và nỗi cô đơn. Kousei sợ rằng, nếu quay lại chơi piano, cậu sẽ lại cô đơn dưới đáy biển sâu thăm thẳm lạnh lẽo một lần nữa. Kaori bước vào cuộc sống của cậu và giúp Kousei nhận ra cậu muốn chơi nhạc vì ai. Kousei không còn cúi gằm mặt nữa, cậu ngẩng lên, nhìn thấy cuộc sống tràn ngập màu sắc, và nhận ra những người xung quanh luôn dõi theo mình. Người mẹ sống trong tim cậu, những người bạn thân của cậu, người luôn dạy dỗ cậu, những đối thủ của cậu,… tất cả mọi người đang ở đó, bên cạnh cậu, dõi theo cậu. Hoá ra cậu không hề cô đơn như cậu vẫn lầm tưởng. Cậu chơi piano, là vì tất cả những con người tuyệt vời không thể thay thế ấy.

Screen-Shot-2014-11-07-at-8.53.47-PM

Your-lie-in-April-Episode-19-1

Kaori, Kousei, Nagi,… – những người nhạc công tài năng dùng âm nhạc của mình để thể hiện tình cảm. Kaori và Kousei chơi nhạc với những cảm xúc dành cho người mình yêu thương. Nagi, em gái của Aiza Takeshi, muốn dùng âm nhạc của mình để giúp anh trai nhận ra rằng cô bé vẫn ở đây, bên cạnh anh. Khi hoàn thành phần biểu diễn, họ đứng từ sân khấu, nhìn xuống khán đài, trong tâm trí tất cả đều có chung một câu hỏi: “Liệu âm nhạc của mình đã chạm tới người đó chưa? Chạm tới được thì tốt quá.” Họ muốn âm nhạc của mình cùng những tâm tư tình cảm ẩn sâu sau những nốt nhạc chạm tới trái tim người mình yêu thương.

 “Khi cậu thích một ai đó, cậu sẽ thấy mọi thứ xung quanh tràn ngập màu sắc.” (Tsubaki) “Nếu cậu đã phải lòng cô ấy thì cô ấy sẽ toả sáng trong mắt cậu” (Watari)

Cuộc sống đơn sắc tẻ nhạt của Kousei đã trở nên rực rỡ sắc màu từ ngày cậu gặp Kaori. Kaori giống như ánh sáng cứu rỗi cuộc đời Kousei, kéo cậu ra khỏi màn đêm u tối của quá khứ và phủi lớp bụi trong tâm hồn cậu. Kaori đã khiến Kousei tự đứng dậy và bước đi, tìm đến âm nhạc, tìm đến piano một lần nữa. “Kể từ thời khắc gặp người ấy, cuộc đời tôi đã thay đổi. Những gì tôi thấy, những gì tôi nghe, những điều tôi cảm nhận… Cảnh vật xung quanh tôi, tất cả bắt đầu rực rỡ sắc màu. Thế giới bỗng bừng sáng lấp lánh.” ( Kousei) Cậu luôn tự hỏi tình cảm dành cho Kaori là gì, và luôn né tránh sự thật vì biết rằng Kaori thích người bạn thân nhất của cậu, Watari. Nhưng, có thể yêu người con gái ấy hay không, “cô gái đó sẽ cho cậu biết” (Watari) Khoảnh khắc Kousei nói với Watari rằng mình thích Kaori, tôi thấy đôi mắt Kousei lấp lánh rực rỡ.

9388f3d0dc2d35a3b3ac2ebf1b02515176f3eaf4_hq

Tsubaki đã luôn ở bên Kousei từ bé, cùng cậu trải qua bao niềm vui nỗi buồn. Có lẽ vì thế mà cô tự cho rằng Kousei giống như cậu em trai của mình. Nhưng nhờ cô bạn Kashiwagi, Tsubaki dần nhận ra cảm xúc thật mình dành cho Kousei. Có phải đó chỉ đơn giản là tình cảm dành cho đứa bạn thân từ thuở nhỏ, cậu bạn hàng xóm cùng chia sẻ tuổi thơ? Có phải đó chỉ là tình cảm người chị dành cho cậu em trai trầm lặng ít nói? Nếu chỉ là như vậy, tại sao Tsubaki lại thấy chạnh lòng khi không thể bước vào thế giới riêng của Kousei và Kaori? Nếu chỉ là như vậy, tại sao khi Kousei nói sẽ chuyển sang tỉnh khác để theo học một trường cấp 3 dạy âm nhạc, Tsubaki lại buồn đến thế? Từ sâu thẳm trong trái tim, Tsubaki nghĩ gì về Kousei? “Tụi mình là bạn hàng xóm. Cậu ấy là cậu bé nhỏ con hơn mình, cậu ấy mất mẹ từ khi còn nhỏ. Là người mình không thể bỏ mặc… Người mà mình luôn muốn cậu ta vui vẻ. Cứ như thế mãi mãi… Người con trai mình luôn muốn ở bên. Luôn muốn ở bên, mãi mãi.”

Hikaru_Nara_Op_17

Người mẹ của Kousei tưởng chừng là một bà mẹ nghiêm khắc, luôn bắt con mình tập đàn quá sức, lại hay đánh đập con trai mình… Hình ảnh Kousei nhớ về luôn là hình ảnh mẹ cậu ngồi xe lăn, và nói “Đó là hình phạt dành cho con.” Nhưng, mẹ cậu bắt cậu phải chơi đúng theo bản nhạc vì muốn cậu sau này sẽ tự nuôi bản thân bằng khả năng đó. Mẹ cậu luôn ân hận, dằn vặt rằng mình không thể ở lại lâu hơn với con, rằng mình không làm được gì cho con trai… Bóng ma mẹ mà Kousei nhìn thấy chỉ là tưởng tượng của cậu, bởi “Mẹ không còn ở đó nữa, mẹ đang ở trong mình đây.” Âm nhạc Kousei chơi, từ ngày bé đến lúc lớn, đều mang tình cảm cậu dành cho người mẹ yêu quý, luôn ấm áp và rực rỡ như tình yêu thương ấy. Tôi rất thích hình ảnh Kousei khóc sau khi biểu diễn “Nỗi buồn tình yêu” và nói rằng mẹ cậu đang ở đây, bên trong cậu, trong từng hành động cử chỉ, thói quen, sở thích của cậu. Lời chào “Vĩnh biệt” của Kousei phải chăng là lời chào người mẹ yêu dấu, lời chào quá khứ u buồn của cậu cũng như lời vĩnh biệt những điều luôn ám ảnh cậu suốt những năm tháng qua? Giờ đây, cậu sẽ thẳng tiến về phía trước, trên con đường hướng đến tương lai rực rỡ ánh sáng lấp lánh diệu kì.

your-lie-in-april-episode-13-saki-and-kousei

Âm nhạc, tình yêu thương, những mối liên kết,… Tất cả đã gắn kết và đồng hành cùng những bước đi của họ. Tất cả cùng làm nên một Your Lie In April ngân nga chất nhạc, đậm đà chất thơ và rực rỡ chất hoạ. Một bộ anime như vì sao toả sáng lấp lánh, dành cho tất cả mọi người.

shigatsu-wa-kimi-no-uso-episode-1-9

Hanayuki

10 thoughts on “[Cảm nhận] Anime “Shigatsu wa Kimi no Uso” – Bản giao hưởng rực rỡ sắc màu

    • Bài này viết bằng cả trái tim và cảm xúc đó :3 Bây h k thể nào lên đồng mà viết hay như thế này đc nữa T^T

      Like

  1. Chứ không phải vì nhờ có anh à?~~~~~ Anh sẽ cố gắng tìm phim anh thíc rồi giới thiệu cho chú. Mà phim anh thích thì khỏi lo.

    Liked by 1 person

Leave a comment